Hôm 30/10, Epoch Times cho đăng một lá thư của một nhóm chuyên gia gửi tới các nhà lãnh đạo thế giới, các nhà báo dũng cảm đấu tranh cho nhân quyền và những người yêu mến tự do. Nhóm đề nghị xây dựng một tổ chức thay thế Liên Hợp Quốc (LHQ) để xử lý các chính quyền chuyên chế, bao gồm chính quyền Trung Quốc và Nga.
Dưới đây chúng tôi xin gửi tới quý độc giả phần tóm lược nội dung chính của lá thứ.
Cuối cùng, chúng tôi thừa nhận rằng Trung Quốc là một vấn đề. Thật không may, một đại dịch và quá nhiều người chết đã buộc chúng ta phải đương đầu với thực tế này. Một thời gian dài, người ta đã ngây thơ hy vọng rằng “sự ủng hộ đối với sự trỗi dậy của Trung Quốc và sự hội nhập của nước này vào trật tự quốc tế thời hậu chiến sẽ tự do hóa Trung Quốc”. Đáng buồn thay, không có điều như vậy xảy ra.
Mặc dù nhiều người hiện thừa nhận mối đe dọa ngày càng tăng này, nhưng dường như không ai có giải pháp khả thi. Dưới đây là khung sơ bộ cho một giải pháp như vậy:
Liên hợp quốc đã thất bại trong việc thúc đẩy hòa bình và dân chủ, bởi vì tổ chức này không có khả năng làm được điều đó và chúng ta phải rút kinh nghiệm. Lỗ hổng cố hữu của Liên hợp quốc là tổ chức này coi tất cả các chính phủ đều như nhau, tức không coi trọng chính phủ dân chủ hơn các chính phủ độc tài.
Một ví dụ khôi hai là Trung Quốc và Nga, hai trở ngại lớn nhất đối với dân chủ và hòa bình thế giới, đều có quyền phủ quyết trong Hội đồng Bảo an.
Do đó, chúng tôi yêu cầu một tổ chức quốc tế mới phải coi trọng tự do và dân chủ. Hiện tại, chúng tôi tạm gọi một tổ chức như vậy là Liên Hợp Quốc Dân chủ (UDN).
UDN sẽ được xây dựng dựa trên việc phát huy những điểm mạnh và hạn chế điểm yếu của Liên hợp quốc, NATO và G7, và do đó nó phải dựa trên giá trị và thứ bậc. Cách thành viên của nó phải hành động dựa trên việc thực sự tuân thủ và thúc đẩy tự do và dân chủ. Các nền dân chủ hàng đầu sẽ được hưởng nhiều ảnh hưởng và lợi ích hơn, nhưng bất kỳ quốc gia nào cũng có thể trở thành thành viên và nâng cao vị thế của họ.
Khi các nước thành viên nâng cao vị thế của mình thông qua việc thể hiện cam kết và thúc đẩy các giá trị mà UDN thúc đẩy, họ sẽ có được nhiều lợi ích hơn như quyền biểu quyết, tăng khả năng ra quyết định, đặc quyền có mặt trong các ủy ban, tiếp cận các thiết bị quân sự và các giao dịch thương mại tốt hơn, v.v.
Thật vậy, tất cả các quốc gia sẽ được khuyến khích trở thành thành viên của UDN, hoặc nếu họ đã là thành viên thì họ sẽ nâng cao vị thế của mình trong tổ chức này và do đó tìm kiếm được nhiều lợi ích hơn. Các quốc gia thành viên hành xử không phù hợp với các nguyên tắc sáng lập sẽ bị hạn chế bớt quyền lợi hoặc loại ra khỏi tổ chức.
Để đánh giá và xếp hạng các thành viên trong UDN, không cần phải tìm ra bộ tiêu chí mới. Freedom House đã có một hệ thống phân loại nghiêm ngặt hàng năm xếp hạng hầu như tất cả các quốc gia trên thế giới dựa trên các tiêu chí liên quan đến tự do. Trong số 20 nền kinh tế lớn nhất thế giới có 14 trong số đó là “Tự do”, 2 trong số đó là “Tự do một phần” và 4 quốc gia là “Không tự do”, bao gồm Trung Quốc và Nga.
Mục tiêu đầu tiên của UDN sẽ là giải phóng 1,4 tỷ người ở Trung Quốc. Rõ ràng, đất nước Trung Quốc không phải là vấn đề mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) mới chính là vấn đề. Có rất nhiều người ở Trung Quốc khao khát tự do và dân chủ, và họ xứng đáng được chúng ta giúp đỡ.
Việc giải phóng người dân Trung Quốc sẽ được thực hiện bởi tất cả các nước thành viên của UDN. Tất cả cùng hành động và áp mức thuế “tự do” leo thang đối với tất cả hàng hóa nhập khẩu từ Trung Quốc, với các biện pháp trừng phạt bổ sung sẽ được áp đặt sau 5 năm nếu cần thiết. Hiện tại, không có sự phối hợp nào trong thế giới tự do vì không có diễn đàn cho các nền dân chủ tập hợp. Có thể thấy, ĐCSTQ đang khai thác điều này và biến nó thành lợi thế to lớn của họ thông qua cách tiếp cận chia để trị.
Theo đó, 100% số tiền thu được từ việc đánh thuế hàng hóa Trung Quốc sẽ dùng cho việc giải phóng người dân Trung Quốc.
ĐCSTQ phải bị loại bỏ và nhà độc tài Tập Cận Bình phải đối mặt với toàn bộ sức ép của thế giới tự do. ĐCSTQ phải bị áp lực kinh tế ngày càng leo thang, hoặc nó phải bắt đầu đi theo con đường hướng tới tự do và dân chủ.
Một khi Trung Quốc bắt đầu cuộc hành trình tự do, cần phải có sự cố vấn và hỗ trợ để giúp nước này đến tự do. Khi Trung Quốc hoàn thành hành trình này, trở thành thành viên của UDN và tham gia sứ mệnh quan trọng là truyền bá hòa bình và tự do thông qua nền dân chủ trên toàn thế giới, thì tốc độ dân chủ hóa sẽ tăng nhanh đáng kể.
Sau Trung Quốc, quân cờ domino tiếp theo phải là Nga, sau đó là Saudi Arabia. Khi UDN thiết lập được giá trị của mình, các quốc gia “Một phần tự do” sẽ vận động để giành được tư cách thành viên chính thức của UDN hoặc cải thiện vị trí của họ trong UDN để tiếp cận nhiều đặc quyền hơn.
Những gì chúng ta đang làm không đem lại hiệu quả. Tự do, hòa bình và dân chủ không lan tỏa khắp thế giới, và vì vậy chúng ta phải đi theo một hướng mới táo bạo.
Trừ khi có những củ cà rốt và cây gậy khuyến khích dân chủ hóa và ngăn cản chủ nghĩa độc tài, nếu không sẽ không có gì thay đổi. Tuy nhiên, nếu thế giới tự do tiếp nhận những ý tưởng này, thì trong vòng 50 năm tới, toàn bộ hành tinh sẽ được dân chủ hóa hoàn toàn và tất cả nhân loại được sống trong hòa bình và tự do như tất cả chúng ta đều xứng đáng được hưởng.
Theo ĐKN