Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, bởi “trên đầu ba thước có Thần linh”

Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, bởi “trên đầu ba thước có Thần linh”

Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, bởi “trên đầu ba thước có Thần linh”

Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, bởi “trên đầu ba thước có Thần linh”

Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, bởi “trên đầu ba thước có Thần linh”
Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, bởi “trên đầu ba thước có Thần linh”
Thứ bảy, 28-12-2024 15:12, (GMT+07:00)
Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, bởi “trên đầu ba thước có Thần linh”
03-04-2020 14:44

Người ta vẫn thường nói “Trên đầu 3 thước có Thần linh”, câu này quả không sai. “Người đang làm, Trời đang nhìn”, không mảy may sai sót, đừng tưởng rằng hành ác sẽ không có báo ứng, chỉ là chưa đến lúc mà thôi!

Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, ngẩng đầu ba thước có Thần linh.
Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu, ngẩng đầu ba thước có Thần linh. (Ảnh: Toment)

Thôi Trọng là người làng Giáp, tính tình gian xảo, bụng dạ hẹp hòi. Một đêm đang nằm ngủ trong nhà đột nhiên thấy thân thể nhẹ tênh, người bị kéo về phía trước, bên tai nghe tiếng xích sắt kêu leng keng.

Hắn mở mắt ra thì thấy tay chân đều bị xiềng xích, hai người đi trước dắt hắn đi như lướt gió, không nghe tiếng bước chân. Trong đêm tối vẫn thấy rõ ràng, một người thấp mặc y phục màu đen, một người cao mặc y phục màu trắng, dáng vẻ u ám sởn tóc gáy.

Thôi Trọng biết đây là ông Bảy và ông Tám (Hắc Bạch Vô Thường) đi câu hồn, bất giác sợ hãi la lên thất thanh: “Tại sao lại bắt tôi? Các ông đưa tôi đi đâu?”.

Ông Bảy quay đầu lại nói: “Ngươi đã tận số, đương nhiên là cần tới chỗ Thành Hoàng Gia nghe phán xử rồi”.

Thôi Trọng cãi: “Tôi sao có thể chết sớm như vậy, các ông có bắt lầm người không?”

Ông Tám nói: “Lầm thế nào được? Ngươi là Thôi Trọng người làng Ất phải không?”

Thôi Trọng kêu lên: “Lầm rồi! Tôi đúng là Thôi Trọng, nhưng người làng Giáp!”

Ông Bảy và ông Tám kinh hãi dừng bước, lật sổ ra xem lại, thấy quả nhiên đã bắt lầm, hai người rối rít xin lỗi Thôi Trọng.

Ông Tám nói: “Cũng may vừa mới đi, giờ để ngươi quay về nhập xác cũng chưa muộn”.

Thôi Trọng được nước làm tới, ngồi xuống đất giãy giụa: “Các ông làm việc thất trách hại chết mạng người, đáng tội gì đây? Tôi không muốn về, tôi phải tới chỗ Thành Hoàng Gia kiện các ông”.

Ông Bảy và ông Tám nghe hắn dọa cũng sợ, ông Bảy hạ giọng nói: “Chuyện cũng chưa tới nỗi nào, cớ sao phải làm lớn ra như vậy? Bây giờ bọn ta đưa ngươi về, hôm sau ngươi thức dậy sẽ thấy như một giấc mộng mà thôi, không ảnh hưởng gì cả”.

 

Thôi Trọng tức giận nói: “Đã bắt tôi chịu thiệt thòi, lại còn kêu tôi xem như một giấc mộng, trên đời đâu có chuyện dễ dàng vậy? Các ông phải có gì bù đắp cho tôi chứ!”.

Ông Tám hỏi: “Ngươi muốn sao đây?”

Thôi Trọng chỉ chờ có vậy, bèn nói: “Tôi muốn xem qua sổ sách của người ở làng Giáp, để xem sắp tới làng chúng tôi có ai gặp phải chuyện gì không?”

Ông Bảy chau mày nói: “Cái này dù ngươi biết cũng không ích gì, không thay đổi được, muốn xem để làm gì chứ?”

Thôi Trọng lại lăn ra gào thét: “Vậy thì cứ đưa tôi đến chỗ Thành Hoàng Gia đi, tôi phải kêu oan, tôi chết thật là oan ức!”.

Ông Bảy và ông Tám sợ tội, đành cho hắn xem qua vận mệnh của những người trong làng Giáp, dặn kĩ là xem rồi không được tiết lộ thiên cơ, và chỉ cho xem một lần.

Nhưng Thôi Trọng thông minh vô cùng, hắn chỉ xem qua một lượt là nhớ được gần hết, ở mục đề tên mình hắn thấy thọ đến chín mươi lăm tuổi, không có gì phải lo.

Sau khi xem xong hắn mới chịu để cho ông Bảy và ông Tám đưa về nhà, quả nhiên đến khi tỉnh dậy đã nằm trên giường, nhưng những gì xem rồi thì không quên.

Hôm sau Thôi Trọng bày ra đồ đạc hành nghề bói toán, bởi hắn nhớ được rất nhiều chuyện của người trong làng, nên nói đâu đúng đó, mọi chuyện xảy ra đều y như lời hắn nói, không sai đi mảy may. Nhờ vậy mà hắn nhanh chóng kiếm được rất nhiều tiền, trở thành người giàu có.

Hắc Bạch Vô Thường. (Ảnh: kknews)
Hắc Bạch Vô Thường. (Ảnh: Kknews)

Trong làng có nàng Hoa Nhi xinh đẹp vô cùng, Thôi Trọng từ lâu đã để ý, chỉ vì nàng là vợ của Trương A Mộc nên hắn không làm gì được.

Bây giờ hắn biết số mệnh Trương A Mộc vốn không thọ, nên lòng nảy ra ý định xấu, thấy Hoa Nhi đi qua liền gọi lại nói: “Trương đại ca sắp có đại nạn, tính mạng chỉ còn trong sớm tối, tẩu tẩu có biết không?”.

Hoa Nhi nghe nói sợ hãi, chưa kịp trả lời thì đã có người đến báo tin là tên say rượu A Thiết vừa chết ở đầu làng, mọi người đều nói hung thủ giết người là A Mộc.

Nguyên A Mộc tính tình rất nóng nảy thô lỗ, A Thiết hay mượn tiền của y uống rượu rồi không trả, nên thường bị y đánh đập. Bởi có tiền án như vậy nên A Thiết vừa chết là người nhà của hắn đều nói do A Mộc giết, trưởng làng bèn bắt y lại giải lên quan.

Hoa Nhi cũng nghĩ chồng mình đã phạm tội giết người, e rằng không khỏi bị rơi đầu, bèn tới cầu xin Thôi Trọng: “Thôi đại ca đã biết trước chuyện này, ắt là có cách trừ nạn, xin mở lòng cứu mạng phu quân của tôi”.

Thôi Trọng làm gì có cách cứu Trương A Mộc, nhưng hắn ham mê sắc đẹp của Hoa Nhi, bèn nói: “Nếu tẩu chịu ký giấy bán thân cho tôi, tôi sẽ làm phép nhường bớt dương thọ cho Trương đại ca, để huynh ấy thoát nạn”.

Hoa Nhi vì muốn cứu chồng, đành nuốt nước mắt làm theo lời Thôi Trọng, ký tên vào giấy bán thân. Thôi Trọng hí hửng nói: “Được lắm! Vậy thì từ ngày mai hãy tới nhà tôi ở, còn Trương đại ca tôi nghĩ cũng sẽ sớm được thả ra thôi”.

Hoa Nhi rầu rĩ trở về nhà thu dọn hành lý, bỗng thấy Trương A Mộc được mọi người dìu trở về, tuy y gãy chân nhưng không bị bắt tội nữa.

Thì ra trên đường A Mộc bị giải lên quan, một hòn đá lớn từ vách núi không hiểu vì sao lại rơi xuống muốn đè lên trưởng thôn, A Mộc đi sau thấy rõ nên lao tới đẩy trưởng thôn ra, kết quả cứu được trưởng thôn còn bản thân y bị đè gãy chân.

Trưởng thôn thấy y cứu mạng mình, trong lòng hết sức cảm kích, nghĩ y có thể xả thân vì người khác thì không thể là hung thủ giết người được, bèn tha cho y về. Sau đó mời người tới khám nghiệm thi thể A Thiết mới hay hắn chết vì trúng gió, không liên quan tới ai cả.

Hoa Nhi thấy chồng về an toàn thì mừng rỡ, nhưng còn lời hứa với Thôi Trọng không biết làm sao, không khỏi lo ngay ngáy.

Lại nói Thôi Trọng hứa sẽ cứu A Mộc, nhưng đó chỉ là gạt Hoa Nhi mà thôi, đâu ngờ là cứu được thật, hắn lấy làm ngạc nhiên không hiểu lý do. Nhưng dù sao Hoa Nhi cũng đã ký giấy bán thân cho hắn rồi, không thể nuốt lời được, nên chuyện khác hắn cũng không quan tâm.

Nào ngờ đêm đó Thôi Trọng đang nằm ngủ bỗng nghe thấy tiếng xích sắt, mở mắt ra thì thấy ông Bảy và ông Tám đứng ở đầu giường, liền hỏi: “Các ông tới đây làm gì?”

Ông Bảy đáp: “Đương nhiên là đưa ngươi đi tới chỗ Thành Hoàng Gia để phán xét rồi!”

Thôi Trọng nói: “Các ông không sợ tôi kiện các ông chuyện bắt lầm người hay sao?”

Ông Tám cười nói: “Không cần ngươi nói, Thành Hoàng Gia biết cả rồi! Lúc đầu bọn ta vì sợ tội mà giúp ngươi, có ngờ đâu người đang làm Thần đang nhìn, Thành Hoàng Gia đều biết hết. Cũng may ngài nghĩ tình bọn ta trước giờ làm việc tận tụy, nên mới cho cơ hội lập công chuộc tội, nay sai bọn ta tới bắt ngươi”.

Thôi Trọng la lên: “Nhưng tôi thọ đến chín mươi lăm tuổi, sao có thể chết bây giờ được?”.

Ông Bảy cười nói: “Ngươi làm gì còn dương thọ nữa? Bao nhiêu dương thọ của ngươi đã chuyển hết cho Trương A Mộc rồi, là ngươi muốn vậy mà”.

Ông Tám nói tiếp: “Trương A Mộc đó vốn đã tới số chết rồi, nhưng vì hắn xả thân cứu người khiến Thành Hoàng Gia cảm động, lại thêm ngươi lợi dụng thiên cơ làm nhiều chuyện xấu, nên Thành Hoàng Gia quyết định chuyển hết phần dương thọ còn lại của ngươi cho Trương A Mộc. Thôi, mau đi tới chỗ Thành Hoàng Gia nghe phán xét”.

Thôi Trọng vùng dậy toan bỏ chạy, nhưng không ngờ bị va đầu vào tường, lập tức tắt thở. Ông Bảy và ông Tám cùng bật cười, trói linh hồn hắn mang đi.

Hôm sau Hoa Nhi tới nhà Thôi Trọng thì thấy hắn đã chết rồi, việc bán thân đương nhiên bị hủy bỏ.

Thật là:

Chớ nên vì lợi làm chuyện xấu
Ngẩng đầu ba thước có Thần linh
Thiện ác cuối cùng đều có báo
Chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Thế Di - Theo Tinh Hoa

Các bài khác
Bài Xem Nhiều Nhất
BÍ ẨN
SỰ THẬT
CỬU TỰ CHÂN NGÔN
VIDEO
ẢNH ĐẸP