Sự bùng phát của dịch viêm phổi Vũ Hán đang uy hiếp tới sinh mạng hàng triệu người Trung Quốc. Tuy vậy, Trung ương đảng lại chỉ đạo kéo dài, làm lỡ thời cơ tốt nhất để phòng ngừa kiểm soát dịch bệnh. Gần đây có không ít học giả lên tiếng yêu cầu Tập Cận Bình và ĐCSTQ hạ đài để tạ lỗi với thiên hạ.
Từ khi dịch viêm phổi COVID-19 bùng phát đến nay, dư luận cả trong và ngoài nước đều theo dõi 2 vấn đề: (1) Nguồn gốc virus là từ đâu? (2) Trung ương ĐCSTQ chỉ đạo kéo dài, làm lỡ thời cơ tốt nhất để phòng ngừa kiểm soát dịch bệnh, từ đó dẫn đến dịch bệnh mất kiểm soát toàn diện. Ngoài truy trách nhiệm cho người liên quan ở Hồ Bắc, ông Tập Cận Bình sao lại không bị truy trách nhiệm?
Gần đây Tập Cận Bình đã thừa nhận rằng, họ sớm đã biết sự nguy hiểm của căn bệnh truyền nhiễm này. Nhưng để duy trì sự ổn định trong hệ thống thống trị của mình, họ đã trì hoãn trong vài tuần mà không đưa ra bất kỳ lời cảnh báo nào. Thậm chí còn tung tin giả rằng, bệnh sẽ không lây từ người sang người, thật dễ dàng để kiểm soát sự lây lan của dịch bệnh… Có thể nói rằng họ đã cố ý tạo ra một trận dịch với quy mô lớn, gây ra thảm họa cho hàng ngàn người.
Nhiều người bây giờ bắt đầu nhận ra bản chất của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và niềm tin của họ đối với đảng đã giảm xuống mức rất thấp. Trong đợt dịch bệnh bùng phát này, hành động của ĐCSTQ đã cho thấy sự coi thường tính mạng của người dân thường, mà chỉ quan tâm đến bộ máy cai trị của họ.
Trong quá khứ, khi so sánh thực tế với những nhận xét hay ngôn luận riêng của ĐCSTQ, sẽ thấy rõ bản chất của ĐCSTQ là “sống chết mặc bay”, không quan tâm đến sự sống chết của người dân thường. Tuy nhiên, nhiều người đã bị ĐCSTQ tẩy não nghiêm trọng và tỏ ra hờ hững. Họ nghĩ rằng đó chỉ là “hù doạ” người nước ngoài, thậm chí vỗ tay khen hay. Lần này, hành động của ĐCSTQ đe dọa đến cuộc sống của từng cá nhân, nhiều người mới bắt đầu thức tỉnh và nhận ra bản chất vô nhân tính của ĐCSTQ.
ĐCSTQ luôn tự hào rằng chế độ độc tài chuyên chế ổn định thế nào, có hiệu quả, anh minh vĩ đại ra sao. Nhưng lần này nhiều người đã phải bỏ mạng, và số người chết vẫn tiếp tục gia tăng.
Mặc dù thực tế là dịch bệnh vẫn đang tồn tại và tình hình đang chuyển biến phức tạp, thì ĐCSTQ lại hạ lệnh bắt các nhà máy xí nghiệp bắt đầu làm việc trở lại, tiếp tục để các đám đông lớn tập trung khiến khả năng lây nhiễm càng gia tăng. Tại thời điểm này, có thể thấy rằng họ vẫn không coi mạng sống của dân chúng là ưu tiên hàng đầu, vẫn chỉ nghĩ đến việc duy trì sự ổn định và chỉ xem xét liệu chính quyền có nằm trong tay họ hay không.
Từ các bằng chứng thu được từ các nhà khoa học ở nhiều quốc gia khác nhau, bao gồm bằng chứng được cung cấp bởi nhiều chuyên gia Trung Quốc, tất cả đều cho thấy ĐCSTQ biết rõ tính chất của virus này hơn bất kỳ ai. Vậy đáng ra phải công khai tin tức, để dễ dàng hơn trong việc ngăn chặn bệnh dịch lan rộng và điều trị cho bệnh nhân, đây mới là cách chính xác để kiểm soát dịch bệnh không ngừng lây lan bùng phát.
Nhưng ĐCSTQ có tật giật mình, không chỉ không dám công khai thông tin, còn ngăn cản cộng đồng quốc tế điều tra, mà chỉ cho phép có chọn lọc nhân viên của Tổ chức Y tế Thế giới – những người mà ĐCSTQ nghĩ rằng có thể dễ dàng “bịt miệng”, vào Trung Quốc để điều tra. ĐCSTQ tiếp tục che đậy tình hình dịch bệnh, tiếp tục để dịch bệnh lan rộng, động thái che đậy tội ác là rất rõ ràng.
Tuy nhiên, lần này khác với quá khứ. Các biện pháp ổn định dựa vào bạo lực kèm hù dọa chắc chắn sẽ không hiệu quả. Bởi lần này mạng sống của tất cả mọi người bị đe dọa, và mọi người đã mất niềm tin vào chế độ ĐCSTQ.
Về cơ bản, không ai bị lừa ngoại trừ những kẻ ngốc. Nhiều người cũng không sợ chết, bày tỏ sự tức giận trên các phương tiện truyền thông. Dân đã không sợ chết, dùng cái chết để uy hiếp cũng vô ích. Sự căm giận ngùn ngụt của dân chúng ngày càng chồng chất theo thời gian, có thể không chỉ là bạo lực bằng lời nói, mà còn là các hình thức bạo lực khác.
Do đó, các biện pháp ổn định của ĐCSTQ lần này ngược lại đã tạo ra sự bất ổn. Có thể nói rằng giống như “đổ thêm dầu vào lửa”, e là thiên hạ sẽ đại loạn.
Đã có nhiều bệnh dịch trong lịch sử gây ra sự sụp đổ của chế độ, trong đó quan trọng nhất là sự xử lý không đúng đắn của chính quyền. Lần này, cách xử lý của Tập Cận Bình đã bộc lộ sự không thỏa đáng. Từ đầu đến nay, Tập đã che giấu thông tin, điều này không chỉ làm tăng khó khăn trong việc ngăn chặn và kiểm soát dịch bệnh và điều trị mà còn châm ngòi cho sự phẫn nộ của người dân.
Có cách nào để giải quyết không? Ít nhất, cần công bố thông tin chính xác và hợp tác với cộng đồng quốc tế để đẩy nhanh tốc độ phòng ngừa, kiểm soát và điều trị, cố gắng đạt được hiệu quả ngăn chặn dịch bệnh càng sớm càng tốt. Hợp tác với cộng đồng quốc tế ít nhất có thể làm tăng lòng tin của mọi người.
Chỉ trừng phạt một số quan chức cấp thấp là không đủ. Ít nhất là các cơ quan có thẩm quyền cao nhất phải chịu trách nhiệm và từ chức để tạ lỗi với dân chúng. Nếu vẫn không đủ, chế độ độc tài độc đảng của ĐCSTQ phải “hạ đài” trong hòa bình, “thay trời đổi đất” để xoa dịu sự phẫn nộ của người dân. Nếu không, những thảm họa thậm chí còn lớn hơn sẽ giáng xuống đầu tất cả các thành viên của ĐCSTQ.
Tác giả: Ngụy Kinh Sinh