Vì đâu người Mỹ “ném” một đứa trẻ 2 tuổi cùng cha mẹ ra khỏi máy bay

Vì đâu người Mỹ “ném” một đứa trẻ 2 tuổi cùng cha mẹ ra khỏi máy bay

Vì đâu người Mỹ “ném” một đứa trẻ 2 tuổi cùng cha mẹ ra khỏi máy bay

Vì đâu người Mỹ “ném” một đứa trẻ 2 tuổi cùng cha mẹ ra khỏi máy bay

Vì đâu người Mỹ “ném” một đứa trẻ 2 tuổi cùng cha mẹ ra khỏi máy bay
Vì đâu người Mỹ “ném” một đứa trẻ 2 tuổi cùng cha mẹ ra khỏi máy bay
Thứ sáu, 27-12-2024 07:31, (GMT+07:00)
Vì đâu người Mỹ “ném” một đứa trẻ 2 tuổi cùng cha mẹ ra khỏi máy bay
02-01-2021 21:40

Vào năm 1968, vi-rút đã giết chết 165.000 người Mỹ; thậm chí trước đó hơn một thập kỷ, khoảng 225.000 người cũng đã tử vong. Nhưng điều quan trọng ở chỗ, những người khỏe mạnh không hề tỏ ra sợ hãi và tự kiểm dịch chính mình, không ai nấp sau những chiếc khẩu trang, không một trường học nào đóng cửa, không có cửa hàng hoặc nhà hàng nào ngừng hoạt động. Tại sao?

Nhiều người hẳn đã xem đoạn video ghi lại hình ảnh một gia đình bị đuổi khỏi máy bay của hãng United Airlines chỉ vì một bé gái 2 tuổi không đeo khẩu trang, bất chấp cô bé hoàn toàn không có triệu chứng nhiễm bệnh. Mặc dù cha mẹ của bé đều tuân thủ yêu cầu phòng ngừa, và người đàn ông cũng đã hứa sẽ che mặt cho con mình bằng một khẩu trang khác, nhưng điều đó vẫn không thể thay đổi suy nghĩ của những người xung quanh.

Thế giới chưa từng ghi nhận trường hợp ca nhiễm Covid-19 nào liên quan đến việc trẻ em lây cho người lớn. Đó cũng là lý do tại sao Thụy Điển vẫn tiếp tục mở cửa trường học suốt mùa xuân qua mùa hè, và các học sinh đều không cần phải thực thi biện pháp bảo vệ bằng cách đeo khẩu trang. Tuy nhiên, hãng hàng không United đã yêu cầu bắt buộc tất cả mọi người phải thực hiện đúng quy tắc, vì vậy không một tiếp viên nào dám lên tiếng phản đối hay làm ngược lại.

Khi tôi xem đoạn video, tôi tự hỏi trong tình huống đó, nam tiếp viên hàng không đã nghĩ gì. Chẳng hạn, anh ta có nghĩ điều này là hơi vô lý, chưa kể có phần tàn nhẫn? Anh ấy có biết rằng trẻ 2 tuổi hầu như không có nguy cơ về sức khỏe không? Anh ta liệu có thắc mắc tại sao người lớn có thể ngồi cách nhau vài inch (đơn vị đo lường của Anh - Mỹ) khi ăn đã không cần sử dụng khẩu trang, nhưng một đứa trẻ 2 tuổi vốn không có mối đe dọa nào và chỉ ngồi cạnh gia đình lại phải đeo khẩu trang hay không?

Hay anh ta nghĩ rằng mình đang thể hiện trách nhiệm cao quý trong việc đuổi cả gia đình xuống máy bay chỉ vì một đứa trẻ 2 tuổi không chịu nghe lời?

Tôi hy vọng anh ta sẽ cảm thấy rằng bản thân đang thực hiện một quy tắc cứng nhắc và ở tình thế gượng ép, buộc phải làm vì không còn lựa chọn nào khác. Nếu không, tôi cho rằng anh ta đang biến mình thành một cỗ máy vô cảm và bất chấp, nằm trong số những người đáng sợ nhất ở bất kỳ xã hội nào.

Liệu United Airlines có nghĩ rằng họ đang thực thi một chính sách hợp lý và nhân đạo, khi cho rằng trẻ 2 tuổi là đối tượng lây lan dịch bệnh nguy hiểm không?

Đây là những gì chúng ta có thể giả định:

United Airlines đã tính toán rằng nếu hãng không thực thi mọi chỉ thị từ Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh Hoa Kỳ (CDC), thì hai điều tồi tệ sẽ đến:

  • Mọi người sẽ quá sợ hãi khi bay trên các chuyến bay của United;
  • Nếu bất kỳ ai nhiễm Covid-19 sau chuyến bay của United mà trong đó có một đứa trẻ 2 tuổi không đeo khẩu trang, hãng sẽ bị kiện.

Về trẻ em và vấn đề đeo khẩu trang, trang web của CDC Hoa Kỳ tuyên bố: “Trẻ em dưới 2 tuổi KHÔNG nên đeo khẩu trang”. CDC đã viết hoa chữ “KHÔNG”.

Vì vậy, trong khi CDC cương quyết khẳng định trẻ em dưới 2 tuổi KHÔNG được đeo khẩu trang, thì hãng United Airlines lại làm ngược lại khi đưa một đứa trẻ vừa bước sang tuổi thứ 2 vào danh sách mối nguy hiểm chết người cho những người khác, và cả gia đình phải bị đuổi ra khỏi máy bay nếu trẻ không che khuôn mặt của mình.

Quả là nước Mỹ năm 2020.

Sẽ không quá lời khi tuyên bố năm 2020 là thời điểm thích hợp để đặt câu hỏi, liệu nước Mỹ có thể tự tin tuyên bố mình là “Mảnh đất của Tự do” hay “Quê hương của sự Dũng cảm” hay không. Có lẽ đã đến lúc thay thế bài quốc ca mà người Mỹ vốn hát bằng một lời khác bởi rất nhiều người giờ đây đã không còn tin chúng. Khi một nửa nước Mỹ hát những lời đó, họ không còn đề cập đến bản thân hoặc những gì họ muốn đất nước sẽ được.

Khoảng một nửa trong số chúng ta, ít hay nhiều, một nửa đất nước đã bầu cho ông Donald Trump làm Tổng thống – họ vẫn tin rằng nước Mỹ nên là “Vùng đất của Tự do” và là “Quê hương của sự Dũng cảm”. Nhưng một nửa còn lại, bao gồm toàn bộ giới thượng lưu – giới truyền thông lớn, toàn bộ hệ thống giáo dục từ tiểu học đến cao học, hầu hết các bang và tất cả các cơ quan hành chính ở những thành phố lớn, cùng Đảng Dân chủ - đây là nhóm không coi trọng tự do và cũng không muốn trở nên dũng cảm.

Khi tôi nhìn thấy người Mỹ đi bộ ngoài trời với khẩu trang, đầu tiên, tôi sẽ cảm thấy thương tiếc vì lý trí của họ đã chết, sau đó tôi sẽ tự đặt câu hỏi: “Liệu họ đã học ở trường đại học nào?” Bởi vì các trường ở Mỹ ngày nay đã biến hầu hết sinh viên của họ trở nên sợ hãi với tất thảy, không chỉ sợ chết nếu họ đi ngang qua một người khác, mà người đó chỉ đang dắt chó đi dạo; họ cũng sợ chết vì sự nóng lên toàn cầu, và sợ bất kỳ ý tưởng khác biệt nào mà không được trường học khắc sâu vào tâm trí chúng. Đó là lý do tại sao nhiều sinh viên và giáo sư lên tiếng phản đối những người có tư tưởng bảo hiến phát biểu trong trường của họ. Đối với những người bị tẩy não, những ý tưởng đối lập và khác biệt rất đáng sợ, nó khiến họ cảm thấy “thiếu an toàn”.

Vào năm 1968, vi-rút đã giết chết 165.000 người Mỹ; thậm chí trước đó hơn một thập kỷ, khoảng 225.000 người cũng đã tử vong. Nhưng điều quan trọng ở chỗ, những người khỏe mạnh không hề tỏ ra sợ hãi và tự kiểm dịch chính mình, không ai nấp sau những chiếc khẩu trang, không một trường học nào đóng cửa, không có cửa hàng hoặc nhà hàng nào ngừng hoạt động. Tại sao?

Bởi vì mọi người hiểu rằng vi-rút và cái chết là một phần của cuộc sống, nó thật sự mang tới nỗi khổ và đau buồn, nhưng nó không có quyền tước đi cơ hội học tập, lối sống thường nhật hay tuổi thơ của họ. Không thể chỉ vì một số người nhiễm vi-rút rồi chết, mà 99% dân số phải ngừng sinh sống và kiếm kế sinh nhai. Ở nước Mỹ đó, các phương tiện truyền thông tin tức không như bây giờ, và quan trọng nhất, cánh tả vẫn chưa thành công trong việc hủy hoại đất nước. Xét cho cùng, không có quá nhiều người Mỹ học đại học vào thời điểm đó, và các giáo viên tiểu học cho đến trung học vẫn xem thiên chức của họ là “giảng dạy”, chứ không phải “dạy dỗ” học sinh.

Tất cả những điều này giải thích cách nước Mỹ ngày càng tịnh tiến và dịch chuyển dần đến nơi mà ở đó, người Mỹ dám “ném” một bé gái 2 tuổi cùng gia đình xuống máy bay trong sự hả hê của một nhóm hành khách, là những người ủng hộ việc đuổi đứa trẻ ra ngoài, trong khi nửa còn lại thì chìm trong im lặng.

Dennis Prager là nhà văn, người dẫn chương trình tọa đàm trên đài phát thanh người Mỹ.

Quan điểm được trình bày trong bài viết này là ý kiến ​​của tác giả và không nhất thiết phản ánh quan điểm của NTD Việt Nam.

Hoàng Tuấn
Theo The Epoch Times tiếng Anh

Đăng theo NTDVN

Các bài khác
Bài Xem Nhiều Nhất
BÍ ẨN
SỰ THẬT
CỬU TỰ CHÂN NGÔN
VIDEO
ẢNH ĐẸP