Trích dẫn ‘câu ngạn ngữ’ của Mao Trạch Đông, Joe Biden có ý gì?
16-07-2020 11:54
Ứng viên tổng thống đảng Dân chủ Joe Biden đã trích câu nói của Mao Trạch Đông, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), trong một buổi gây quỹ trực tuyến tối thứ Hai (13/7), theo The Epoch Times.
“Bây giờ, chúng ta phải nhờ cậy vào bàn tay phụ nữ để giúp đỡ hồi phục nền kinh tế”, ông Biden nói, trước khi nói với mọi người rằng ông muốn trích dẫn “một câu tục ngữ cổ của người Trung Quốc”.
“Phụ nữ nắm giữ một nửa bầu trời”, Biden nói.
Câu nói trên lần đầu tiên được Mao Trạch Đông trình bày trong nỗ lực khẳng định sự ủng hộ của chính phủ đối với quyền bình đẳng giới giữa nam và nữ. Nhưng sự cai trị của Mao Trạch Đông đã dẫn đến cái chết bi thảm của hàng chục triệu người Trung Quốc do các cuộc cách mạng, thanh trừng và các chính sách tai hại.
Chiến dịch của ông Biden đã không phản hồi khi được hỏi liệu ông Biden có biết về nguồn gốc của câu nói này hay không.
Cựu phó tổng thống Mỹ đã nói trong buổi gây quỹ rằng cuộc khủng hoảng kinh tế đang tấn công các ngành công nghiệp do phụ nữ thống trị.
“Trừ khi anh sử dụng một nửa hoặc lớn hơn sức mạnh bộ não, anh sẽ không bao giờ ở trong vị thế mà có thể cạnh tranh trên trường quốc tế”, ông nói thêm.
“Vì Phụ nữ. Vì Phụ nữ. Vì Phụ nữ”, Ông Biden nhấn mạnh.
Steve Guest, một giám đốc quan hệ công chúng của Ủy ban Quốc gia đảng Cộng hòa, đã nhấn mạnh vào câu trích dẫn này của ông Biden.
“Hãy nhớ rằng Joe Biden đang nằm trong túi Trung Quốc”, ông đã viết trong một tuyên bố trên mạng xã hội.
“Mao Chủ tịch sẽ rất tán đồng [với Biden]”, ông Tim Murtaugh, giám đốc truyền thông trong Chiến dịch tái tranh cử của ông Trump, nói.
Anita Dunn, một cố vấn cấp cao trong chiến dịch tranh cử của Biden, người cũng từng là giám đốc truyền thông trong chiến dịch của Tổng thống Barack Obama, đã ca ngợi Mao vào năm 2009, mô tả tên độc tài này là một trong hai nhà triết học chính trị yêu thích của bà ta.
Mao và Đức mẹ Theresa là “hai người mà tôi hướng đến nhiều nhất để đi đến một luận điểm đơn giản, đó là: Bạn có thể đưa ra lựa chọn, bạn có thể thách thức [trật tự cũ], bạn có thể nói tại sao lại không thể được nhỉ”, bà Dunn nói với một đám đông khán giả là các học sinh trung học.
Nam nữ đều giống nhau, phụ nữ gánh vác nửa vùng trời
Tục ngữ có câu nam nữ khác nhau, còn dưới ảnh hưởng nhiều năm của Văn hóa ĐCSTQ, nhắc đến nữ giới, rất nhiều người tự nhiên nghĩ tới những lời như “thời đại khác rồi, nam nữ đều giống nhau”, “phụ nữ có thể gánh vác nửa vùng trời”. Nhưng nam nữ vốn không giống nhau.
Văn hóa truyền thống Trung Hoa – ở một góc độ nào đó, đại diện cho Văn hóa Á Đông nói chung – chú trọng cân bằng âm dương, kỳ thực chính là chú trọng tới quy luật vạn sự vạn vật điều hòa lẫn nhau, trong đó bao gồm nam nữ. Nam là dương, nữ là âm, đặc tính của nam là cương trực, đặc tính của nữ là nhu mì mềm mại. Hai đặc tính nhu cương bổ trợ cho nhau, cộng sinh hài hòa, chứ không phải là ỷ mạnh hiếp yếu. Luân lý đạo đức mấy nghìn năm của Trung Quốc đề xướng ân ái giữa vợ chồng là điều quan trọng, nam đối ngoại, phải gánh vác trách nhiệm gia đình, phải nuôi dưỡng gia đình, yêu thương và bảo vệ vợ con mình, có trách nhiệm với vợ suốt cuộc đời; nữ đối nội, trên phải kính cha mẹ chồng, đỡ đần chồng dạy bảo con cái, phải yêu thương chồng của mình.
Gia đình là tế bào cơ bản của xã hội, trong xã hội Trung Quốc cổ đại, gia đình và gia tộc đóng vai trò còn quan trọng hơn. Lý tưởng nhân sinh của cổ nhân là “tu thân, tề gia, trị quốc bình thiên hạ”, cũng mang theo cùng đạo lý, “bình thiên hạ” chỉ là mở rộng đạo “tề gia” tới một phạm vi lớn hơn. Trong mối quan hệ gia đình, quan hệ “vợ chồng” là phương diện quan trọng nhất. “Trung Dung” giảng: “Quân tử chi đạo, tạo đoan hồ phu phụ, cập kỳ chí dã, sát hồ thiên địa” (Đạo của người quân tử, bắt đầu từ đạo lý vợ chồng nông cạn, đi đến đỉnh cao, là hiểu rõ trời đất). Việc ĐCSTQ cổ vũ “nam nữ đều giống nhau” đã trực tiếp phá vỡ sự cân bằng và hài hòa của gia đình, là một bước quan trọng để ĐCSTQ lật đổ trật tự xã hội truyền thống.
Trong xã hội truyền thống, nữ giới dù không có thành tựu nổi bật về những phương diện như chính trị, kinh tế, khoa học, quân sự, nhưng về phương diện dạy dỗ con cái, duy trì đạo đức và duy trì trật tự xã hội bình thường lại phát huy tác dụng không thể thay thế. Đặc biệt là người mẹ sẽ gieo tình yêu vào tâm hồn non nớt của đứa trẻ, đợi sau này khi đứa trẻ lớn lên sẽ mang tình yêu này truyền ra xã hội. Giống như “Mạnh mẫu tam thiên” (Mẹ Mạnh Tử ba lần chuyển nhà) và “Nhạc mẫu thích tự” (Mẹ Nhạc khắc chữ), hầu như mỗi một người dân Trung Quốc đều quá đỗi quen thuộc. Nếu không có sự dạy dỗ của Nhạc mẫu thấu hiểu đại nghĩa thì có lẽ cũng không có nghĩa cử vĩ đại Nhạc Phi “tận trung báo quốc” sau này.
ĐCSTQ cổ động “Nam nữ đều giống nhau, phụ nữ gánh vác nửa vùng trời”, ép buộc nữ giới thay đổi vai trò hiền thê từ mẫu, khiến phụ nữ xung phong lâm trận giống đàn ông, đi làm những việc mình khó đảm đương nổi. Mặt khác, gánh nặng chăm sóc người già, giáo dục trẻ nhỏ không người gánh vác hoặc không thể gánh vác tốt, việc giáo dục trẻ nhỏ hoàn toàn ỷ lại vào thế hệ trước (ông bà nội, ông bà ngoại) hoặc nhà trường và xã hội, do đó sẽ gây ra những vấn đề xã hội phức tạp khó giải quyết.
Cổ động “Nam nữ đều giống nhau, phụ nữ gánh vác nửa vùng trời” là sự cần thiết để ĐCSTQ tiến hành toàn dân đấu tranh. Bởi vì phụ nữ truyền thống rất ít can thiệp vào các hoạt động xã hội, như vậy, người mà ĐCSTQ có thể thao túng cũng ít đi một nửa. ĐCSTQ tuyên truyền mình “giải phóng” phụ nữ, thực chất là khuyến khích phụ nữ tham gia cái được gọi là hoạt động cách mạng, biến những người phụ nữ hiền thục dịu dàng, không ra khỏi nhà nửa bước thành “đội ngũ những cô gái sắt” và “đội quân nương tử màu đỏ”, cuốn toàn xã hội vào trong cuộc vận động tạo phản của ĐCSTQ.
Trên bề mặt “Nam nữ đều giống nhau” có vẻ như nâng cao địa vị của phụ nữ, nhưng người ta lại không biết rằng quan niệm này được thiết lập dựa trên việc tán đồng Văn hóa ĐCSTQ. Kiểu ép buộc phụ nữ đảm đương rất nhiều công việc không phù hợp mà hoàn toàn không quan tâm tới sự khác biệt về sinh lý, dùng tiêu chuẩn của đàn ông để yêu cầu phụ nữ, thực tế chính là sự bất công với phụ nữ, cũng thực sự là sự nô dịch phụ nữ trong Văn hóa ĐCSTQ.
Khổng Tử giảng: “Quân tử hòa nhi bất đồng” (Quân tử hòa đồng nhưng vẫn mang nét khác biệt), quả thực là đặc điểm khác biệt của mỗi cá nhân đã cấu thành nên một xã hội nhiều màu sắc. Mỗi người có một sở trường riêng, tôn trọng lẫn nhau, đối đãi công bằng. Còn với ĐCSTQ, phải “thống nhất tư tưởng”, biến xã hội thành một xã hội nhất nguyên hóa (đơn điệu). Nam nữ hai giới trời đất sinh ra khác nhau, nhưng ĐCSTQ lại nhồi nhét tư tưởng “Kẻ yếu làm mồi cho kẻ mạnh”, khiến phụ nữ cảm thấy nếu yếu thế hơn đàn ông thì sẽ thành vật hy sinh, hoặc bị áp bức. Còn phụ nữ nếu muốn bảo vệ bản thân thì phải dữ dằn lên.
Phụ nữ từ bỏ sự nhu mì theo đuổi sự cương trực, cũng chính là vứt bỏ sở trường của mình, dùng sở đoản của mình đi tranh với sở trường của đàn ông, cho nên mất đi rất nhiều bản sắc của chính mình. Phụ nữ ngoài học tập, công tác ra còn cần phải làm một người vợ hiền, lại phải sinh người nối dõi, còn phải trăn trở đắn đo việc mình có cần làm mẹ hiền hay không, cũng phải chạy đua tranh giải với đàn ông, rồi lại phải làm người phụ nữ biết tô vẽ thêu thùa. Phụ nữ Trung Quốc tự mình cũng cảm thấy áp lực này, cảm thấy làm phụ nữ thật mệt mỏi.
Quan niệm “Nam nữ như nhau” đã dẫn đến hiện tượng âm thịnh dương suy trên mảnh đất Trung Hoa rộng lớn. Hình tượng phụ nữ mà kiểu Văn hóa ĐCSTQ này tạo thành chính là Lưu Hồ Lan, Lý Thiết Mai, chị Giang, chị A Khánh, v.v. ai cũng mắt to trợn tròn, đi bộ hùng hổ như cọp, nói chuyện giọng sang sảng khí thế hùng tráng. Vẻ nhẹ nhàng ôn hòa của phụ nữ Trung Quốc thời xưa bị cố ý vứt bỏ. Về điểm này, rất nhiều phụ nữ cũng đã phát hiện ra qua sách báo, truyền hình, thấy rằng phụ nữ Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan biết trang điểm hơn, trông nữ tính hơn. Phụ nữ dưới sự chỉ đạo của Văn hóa ĐCSTQ, trong quá trình nam tính hóa dần mất đi đặc tính dịu dàng của mình, trở nên thô bạo ngang ngược, hạch tâm của việc nhấn mạnh phụ nữ thực hiện giá trị nhân sinh chính là quan niệm cấp tiến chiến thắng đàn ông, khiến cho xã hội ngày nay rất nhiều cô gái mất đi đặc trưng của phụ nữ, cũng tạo nên cuộc cạnh tranh ác tính giữa nam và nữ, mối quan hệ hôn nhân gia đình căng thẳng.
Trong cuộc hôn nhân và gia đình đã bị Văn hóa ĐCSTQ làm cho biến dị, về mặt tinh thần người ta rất khó tìm được cảm giác gia đình là nơi quay về. Phụ nữ phải gánh vác nửa vùng trời, làm những việc mà đàn ông phải làm, ắt sẽ khiến phụ nữ trở nên dũng mãnh như đàn ông. Trong nhà không ai phục ai, tranh đấu thắng thua với nhau khiến gia đình mất đi sự ấm áp. Đàn ông oán trách phụ nữ không nữ tính, phụ nữ cũng hận người đàn ông của mình không cương quyết, hèn nhát yếu đuối. Người đàn ông bị phụ nữ áp chế, không thể đội trời đạp đất, mang sự tôn nghiêm của nam tử hán, mà bị biến thành “vợ quản chặt”. Rất nhiều người đàn ông không thể thể hiện được sự tôn nghiêm của mình trong nhà, bèn ra ngoài tìm người phụ nữ biết phục tùng và tôn trọng đàn ông, kết quả tạo nên càng nhiều mâu thuẫn hơn, tinh thần trách nhiệm với hôn nhân của con người ngày càng nhạt nhòa. Tỷ lệ ly hôn cao trong xã hội Trung Quốc hiện đại, ngoại tình tràn lan có liên quan rất nhiều tới việc gia đình bị Văn hóa ĐCSTQ phá hoại.
“Nam nữ đều giống nhau” còn thể hiện trong cách ăn mặc của phụ nữ. Thơ của Mao từng họa thơ rằng “không thích hồng trang (mặc màu hồng), thích vũ trang”. Kỳ thực, yêu thích cái đẹp là thiên tính của con người, lại càng là thiên tính của phụ nữ. Phụ nữ Trung Quốc rốt cuộc thích gì sao có thể do người đàn ông lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc quyết định? Trong suốt mấy chục năm trời, phụ nữ Trung Quốc chỉ được mặc ba màu: xanh lam, đen, xám, kiểu cách của trang phục cũng hạn chế với vài kiểu như trang phục của Lenin, trang phục của lục quân. Chỉ cần cô gái nào dám mặc quần áo có chút hình hoa, nhẹ thì bị phê bình, nặng thì bị phê phán. Đảng Cộng sản Trung Quốc từng phái người chuyên đi bẻ gãy giày cao gót của phụ nữ, dùng dao cắt nát những chiếc quần may bằng vải tốt. Người nước ngoài khi tới Trung Quốc, thấy phụ nữ Trung Quốc mặc trang phục không phân biệt được giới tính, quả thực phải giật mình, còn tưởng là Trung Quốc nghèo tới mức phụ nữ không có váy để mặc, đành phải mặc quần của chồng đi ngoài phố.
Trang phục của người ta hiện nay dù muôn hình muôn vẻ nhưng quan niệm về Văn hóa ĐCSTQ đã được nhồi nhét vẫn còn ngoan cố phát huy tác dụng. So với người của những quốc gia khác, phụ nữ Trung Quốc ăn mặc không phù hợp, nói năng thô lỗ lớn tiếng, không đủ sự tinh tế lý giải người khác, hành vi cũng thường tỏ ra vô lễ. Những biểu hiện đẹp của nữ tính như nhu mỳ, ưu nhã, đoan trang, tinh tế, chu đáo đều bị Đảng Cộng sản Trung Quốc phá hoại, chỉ còn sót lại không được vài phần.
(trích Dissolving CCP’s Culture, The Epoch Times)
Theo CNBC, hôm thứ Ba (14/7) vừa qua tại Vườn hồng Nhà Trắng, Tổng thống Trump đã có bài phát biểu chỉ trích các hành động của Trung Quốc, trong đó ông cũng đồng thời lên án đối thủ tranh cử tổng thống Joe Biden.
Tổng thống Trump nói toàn bộ sự nghiệp của cựu Phó Tổng thống Joe Biden “là món quà cho Đảng Cộng sản Trung Quốc” và “điều đó là sự tàn phá đối với người lao động Mỹ”.
Tổng thống Trump nói: “Ông Biden từng bày tỏ nhiều lời khen ngợi về Trung Quốc hơn là về nước Mỹ”.
Tổng thống Trump lập luận rằng chính quyền Obama và Biden đã “tự do cho phép Trung Quốc cướp phá các nhà máy của chúng ta”. Chiến dịch tranh cử của ông Biden chưa trả lời đề nghị bình luận từ CNBC và USA Today.
Năm 2019, ông Biden từng thu hút sự chỉ trích từ cả hai phía Dân chủ và Cộng hòa, sau khi ông bác bỏ mối nguy hại của Trung Quốc đối với Hoa Kỳ.
“Trung Quốc sẽ cướp miếng ăn của chúng ta? Thôi nào, làm gì có chuyện đó”, ông Biden phát biểu hôm 1/5/2019 tại thành phố Iowa. “Ý tôi là, bạn biết đó, họ không phải người xấu”.
Giới chuyên gia cho biết ông Biden là người đã khiến chính quyền Obama không cho phép hải quân Hoa Kỳ tuần tra ở Biển Đông từ năm 2012 đến 2015, tạo điều kiện cho Trung Quốc ra sức xây dựng các đảo nhân tạo và cơ sở hạ tầng quân sự trong khu vực.
Vài ngày sau khi nhập chức vào tháng 2/2017, Tổng thống Trump đã chỉ trích lập trường của chính quyền Obama về Biển Đông. Ông Trump nói: “Điều này không xảy ra dưới chính quyền Trump, điều này đã xảy ra dưới chính quyền Obama. Nhiều thứ đã diễn ra mà đáng lẽ chúng không được phép. Một trong số đó là việc xây dựng một tổ hợp quân sự khổng lồ ở giữa Biển Đông.”