“Sau việc này, tôi chợt nhớ tới khoản ‘vay tiền âm’ dịp giữa năm và cảm thấy giật mình, thật là linh nghiệm! Số tiền vay để mua đất đúng bằng số tiền “vay tiền âm” kia…”
Đây là câu chuyện về trải nghiệm thực của người viết bài này. Hy vọng rằng, quý độc giả sẽ có cái nhìn trí tuệ về một hiện tượng tâm linh và tìm ra con đường tương lai tốt đẹp cho bản thân mình.
Nhiều năm “vay” ứng nghiệm
Khoảng giữa năm 2007, trong một lần đi công tác, tôi ngẫu hứng ghé vào nơi nổi tiếng về việc “cho vay tiền âm”. Tôi làm theo hướng dẫn của những người làm lễ tại đó và “vay” 300 triệu đồng. Thông thường những người quen với việc này đến “vay” vào đầu năm. Mặc dù đã từng nghe nói về việc “vay” này nhưng lần đầu tiên tôi đến “vay” lại vào dịp giữa năm.
Thời gian trôi đi, đến cuối năm, vợ chồng tôi mua một suất đất hết 400 triệu đồng. Chúng tôi chỉ tích cóp được 100 triệu đồng, phần còn lại vay mượn người nhà. Sau việc này, tôi chợt nhớ tới khoản “vay tiền âm” dịp giữa năm và cảm thấy giật mình, thật là linh nghiệm! Số tiền vay để mua đất đúng bằng số tiền “vay tiền âm” kia. Do vậy, tôi càng tin tưởng và trước tết đã đi “trả nợ” với một mâm lễ dư dả.
Đến đầu năm 2008, tôi lại thu xếp thời gian để đi “vay” tiếp. Lần này tôi mạnh bạo “vay” 1 tỷ, mặc dù cũng chưa rõ kế hoạch sẽ làm gì. 2008 là một năm khó khăn vì lãi suất của ngân hàng cho vay rất cao. Tôi bắt đầu làm ăn nên phải xoay sở vay chạy nhiều nơi. Tôi thế chấp sổ đỏ của miếng đất mua năm trước để vay ngân hàng và vay thêm người nhà. Trong quá trình đó, thỉnh thoảng tôi cũng ngẫm xem năm nay vay có linh nghiệm không.
Đến cuối năm 2008, một lần nữa tôi lại tâm phục khẩu phục sự linh nghiệm của ngôi đền mà tôi đã “vay”. Tổng số tiền vay cao nhất của tôi vào cuối năm có giai đoạn thực sự ở mức khoảng 1 tỷ đồng. Tôi không chỉ càng “tín” hơn mà còn tuyên truyền cho anh em bạn bè. Sang đầu năm 2009, tôi quyết định “vay” 3 tỷ.
Việc làm ăn của tôi diễn tiến bình thường, sau năm 2008 khó khăn về tín dụng thì năm 2009 các ngân hàng lại cho vay khá dễ dàng. Vợ chồng tôi sau vài năm thuê nhà và ở nhờ đã quyết định bán miếng đất kia để mua nhà. Ngôi nhà chúng tôi mua có giá 800 triệu, trong khi chúng tôi có 400 triệu từ bán miếng đất. Do vậy, ngoài việc vay tiền kinh doanh thì chúng tôi phải vay thêm 400 triệu để mua nhà.
Đến nay tôi không còn nhớ chi tiết các khoản vay, nhưng tôi nhớ rất rõ tổng số tiền vay cho mua nhà và kinh doanh của tôi lúc cao nhất năm 2009 thực sự là khoảng 3 tỷ đồng, đúng như số “tiền âm” đã vay. Do vậy, khi đó với tôi niềm tin vào việc “vay tiền âm” không còn phải bàn cãi.
Dễ vay thì dày nợ, những năm tiếp theo tôi đầu tư vào nhiều khoản mục hơn như cho khách hàng nợ, chơi chứng khoán, đất đai. Thậm chí có lần, tôi còn mạnh bạo quyết định “lướt sóng” một suất đất hơn 2 tỷ đồng khi trong tay không có nổi 100 triệu. Vụ “lướt sóng” đó giúp tôi có được khoảng 300 triệu để trang trải nợ nần của việc mua nhà.
Rồi năm 2011, tôi cùng hai người bạn thành lập doanh nghiệp. Quan điểm của tôi về việc “vay tiền âm” áp dụng cho cả doanh nghiệp. Khi tôi “vay” thì làm lễ cho cả món “vay” cá nhân và “vay” công ty. Không ít bạn bè của tôi cũng theo tôi đi “vay”. Sự tình cứ như vậy tiếp diễn.
Thân thể ngày càng tàn tạ
Giờ đây, nhớ lại giai đoạn từ khi tôi đi “vay được tiền âm” thì thực sự cảm thấy rùng mình. Sức khỏe của tôi vốn đã không tốt lắm, nhưng giai đoạn đó đúng là xuống dốc không phanh. Mặc dù mới ngoài 30, tôi đau ốm thường xuyên. Người tôi yếu đến mức mùa xuân uống nước cũng cần pha nước nóng kẻo bị viêm họng. Ăn uống thì mỡ hay chất tanh tôi không dám động tới vì sẽ lập tức bị đi ngoài.
Cả nhà tôi cũng có lẽ bị yếu lây, mùa hè cũng chỉ dám bật quạt trần số nhỏ. Hai con trai tôi khi ăn hoa quả để lạnh thì phải ngâm nước ấm kẻo bị viêm họng. Cả hai cháu thì mỗi tháng tối thiểu phải đi khám bác sĩ một đến hai đợt, thỉnh thoảng nặng quá thì phải nằm viện. Bản thân tôi thường dùng 2–3 loại thuốc mỗi ngày. Tôi cũng rất thiếu kiềm chế, hay đánh mắng các cháu thậm tệ. Đến mức giờ đây, khi nghĩ lại những việc ấy, tôi còn thấy thương cho bọn trẻ.
Mặc dù vậy, tôi vẫn rất ham hố với đời. Ngoài việc kinh doanh chính, tôi thường xuyên chơi chứng khoán, có khi chơi cả vàng và rất ham đầu tư đất đai. Những việc đó cũng góp phần làm cho tôi thêm tàn tạ vì thường xuyên trong trạng thái tinh thần căng thẳng. Tuy nhiên, tôi vẫn cứ lao theo dòng đời xuôi ngược như thế.
Cơ duyên thay đổi cuộc đời
Từ nhỏ, tôi đã có cuộc sống khá vất vả, nhưng những khi khó khăn nhất không hiểu sao tôi lại có một niềm tin xa xăm nhưng vững chắc rằng, nếu khó khăn cùng cực thì sẽ có Ông Trời giúp. Đến khi học đại học, tôi còn nhớ đã từng vài lần nói nửa đùa nửa thật với bạn bè rằng, sau này sẽ… đi tu. Đến khi có vợ con rồi, tôi vẫn đôi khi nghĩ đến việc đi tu, nhưng lại thấy việc ấy quá xa với cuộc sống nên cũng chỉ dừng lại ở nói miệng.
Tôi còn nhớ khoảng những năm 1996–1997, phong trào khí công, dưỡng sinh ở Việt Nam khá sôi nổi. Tôi cũng khá hiếu kỳ với những vấn đề có vẻ huyền bí này nên đã từng mua một cuốn sách dạy dưỡng sinh. Sau này khi đi làm, tôi đã từng nhiều lần tìm hiểu về các môn khí công, nhưng rốt cuộc chưa có duyên với bộ môn nào.
Vào một buổi tối mùa xuân năm 2013, khi tôi chuẩn bị tắm, vợ tôi lại đi hái lá để đánh cảm để phòng tôi có thể bị ốm chỉ vì tắm. Nhưng một lúc sau, vợ tôi chạy hớt hải về khoe rằng “cái môn anh tìm họ đang tập ở ngoài sân văn hóa kia kìa”. Bởi vì trong một thời gian, tôi thường nói với vợ tôi rằng muốn tìm kiếm một môn khí công với các động tác nhẹ nhàng kiểu như Thái Cực Quyền. Mặc dù cả hai vợ chồng cùng để tâm tìm kiếm nhưng chưa bao giờ gặp.
Tôi lập tức chạy ra thì thấy một nhóm người đang tập các bài động tác nhẹ nhàng, họ giới thiệu cho biết đây là bộ môn Pháp Luân Công. Tôi bắt đầu tham gia tập luyện từ đó, đến nay đã hơn 7 năm rồi. Cơ duyên với bộ môn này đã giúp tôi cải thiện sức khỏe và khỏi nhiều bệnh tật khá nhanh chóng. Bên cạnh đó, tôi vốn là người hay đọc sách để tìm kiếm một nguyên tắc sống, nên khi nghe mọi người nói nguyên lý của môn này là Chân Thiện Nhẫn và có cả sách để đọc thì tôi càng thêm hứng thú.
Từ đó đến nay, cuộc sống của tôi thực sự đã sang một trang mới. Không chỉ bản thân tôi nâng cao sức khỏe và khỏi bệnh, điều kỳ lạ là sức khỏe hai con trai tôi cũng cải thiện rõ rệt, các cháu đã rất ít đau ốm. Tôi cũng trở nên bình tĩnh và lý trí hơn khi dạy dỗ các cháu, nhờ vậy không khí gia đình ít khi căng thẳng. Không thể ngờ rằng những điều tôi từng tìm kiếm trông đợi như: một môn khí công cải thiện sức khỏe và chữa bệnh, một nguyên lý chỉ dẫn về nhân sinh quan và thế giới quan, hay tổng hợp lại là một phương pháp có thể tu luyện mà không rời xa cuộc sống, tất cả tôi đã có ở Pháp Luân Công.
Doanh nghiệp của chúng tôi tiếp tục phát triển ngày càng lớn, nhưng thái độ của tôi với việc làm ăn trở nên nhẹ nhàng hơn, không ham hố vào đầu tư lan man như trước mà tập trung vào một lĩnh vực chính của công ty. Với việc “vay tiền âm” như trước đây, tôi đã có một cách nhìn khác.
Qua đọc sách tìm hiểu và trải nghiệm thực tế, tôi hiểu rằng việc “vay tiền âm” ấy không phải là không có thực, nhưng bản chất vấn đề cũng không đơn giản như tôi đã từng ngộ nhận. Bởi vì trong vũ trụ bao la này, có rất nhiều không gian với nhiều thể hệ sinh mệnh. Với nhiều trường hợp, khi làm lễ “vay” ấy, thực sự đã có những sinh mệnh ở không gian khác có năng lực để “cho vay”.
Trong nhiều năm, quả thực việc “vay” của tôi rất ứng nghiệm, nhưng tôi không biết rằng trong vũ trụ này “muốn được thì phải mất”, đó là quy luật. Đối với sinh mệnh con người thì thứ quý giá nhất chính là phần tinh khí. Nó là gốc rễ của sức khỏe, gồm cả sức khỏe tinh thần và thể chất. Do vậy, có những sinh mệnh không tốt ở không gian khác đã đánh đổi lợi ích tiền tài với tinh khí của con người. Có thể nói, sự tàn tạ về sức khỏe của tôi và các con trong nhiều năm tôi đi “vay” là có liên quan trực tiếp đến sự đánh đổi này. Nói cách khác, có những thể loại sinh mệnh ở không gian khác đã lấy đi tinh khí của người ta, đổi lại bằng một số tiền tài, một số sinh mệnh thực sự có năng lực làm điều đó.
Còn với vấn đề lễ cầu Thần Phật thì sao? Tôi hiểu rằng Thần Phật là thực sự tồn tại, họ là sinh mệnh cao cấp ở một không gian khác mà mắt người thường không nhìn thấy được. Đối với con người, Thần Phật là từ bi và sẵn sàng phù trợ, nhưng để có được sự gia trì trợ giúp của Thần Phật thì cần phải tu tâm hướng thiện. Phải thành tâm sửa lỗi, quy chính bản thân thì mới được Thần Phật độ trì, chứ không phải mâm cao cỗ đầy như “mặc cả” trong đời thường.
Giờ đây, tôi hiểu rất rõ ràng rằng, chỉ có nỗ lực tu dưỡng tâm tính đạo đức kết hợp với rèn luyện thân thể, tôi mới có được một cuộc sống viên mãn. Do đó, tôi mong muốn chia sẻ trải nghiệm của bản thân với thật nhiều người, hy vọng câu chuyện này sẽ giúp cho nhiều người có được cái nhìn đúng đắn hơn về vấn đề lễ cầu. Chúc mọi người an lành và hạnh phúc!
Ghi chú: Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) là một môn khí công tu luyện cổ truyền theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Thông qua việc tu sửa tâm tính và rèn luyện thân thể trong Pháp Luân Đại Pháp, những người chân chính tu luyện có thể đạt đến trạng thái khỏe mạnh, hết bệnh và thăng hoa về cảnh giới tinh thần. Để biết thêm thông tin, mời các bạn truy cập vi.falundafa.org. Tất cả sách, nhạc luyện công và tài liệu hướng dẫn đều được cung cấp miễn phí.
Video: Trong dịch bệnh đi tìm phương cách, nhiều người muốn hiểu hơn về Pháp Luân Công?
Theo ĐKN