Nhiều ngày nay, vào lúc đêm xuống, người dân qua lại trên đường Yongwu (Nam Ninh, Trung Quốc) thường thấy cảnh một bà lão gầy gò, ốm yếu ngồi trên xe lăn ở ngay vỉa hè. Mọi người đều thắc mắc không hiểu hoàn cảnh của cụ ra sao, nguyên nhân gì mà vào thời điểm khuya khoắt, trở gió mà bà lại không trở về nhà.
Theo tìm hiểu cụ thể, bà lão đáng thương tên là Jiang sinh năm 1933 (87 tuổi). Bà bị tiểu đường và huyết khối nhẹ, thân thể giờ đây rất gầy yếu.
Buổi tối vào thời điểm 8 đến 9 giờ, bà Jiang thường ngồi trên xe lăn và được một người đàn ông trung niên đẩy ra vỉa hè, đường Yongwu như mọi ngày. Bà cứ nằm ở đó đến sáng ra thì người đàn ông hôm qua lại đón bà về.
Theo thông tin từ phóng viên địa phương, anh Jiang chính là người đàn ông nói trên, đồng thời cũng là con trai của bà lão.
Đầu tiên khi được hỏi, anh Jiang trình bày rằng, anh đưa mẹ ra nằm đó là để mẹ được hóng mát. Nhưng thực tế, mục đích lại không như lời anh nói.
Anh Jiang giãi bày, gia đình mình có 4 anh em nhưng hiện tại chỉ có mình anh là người trông nom mẹ. Hoàn cảnh gia đình anh hiện lại đang rất khó khăn, anh phải thường xuyên đi làm ban đêm, còn vợ anh thì đi làm từ sáng sớm.
Thời gian nghỉ ngơi vốn ít ỏi nhưng mẹ anh lại mắc chứng nói nhảm về đêm. Đêm nào cũng vậy, bà thường xuyên nói chuyện một mình, đôi lúc còn chửi bới khiến con dâu khó chịu mất ngủ cả đêm.
Hết cách, để không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của vợ. Anh đành đưa mẹ ra vỉa hè ở ngã tư đường, nơi này gần chỗ anh làm đêm, để bà nói chuyện một mình mà không ảnh hưởng đến ai. Hôm sau vào 9h sáng, cũng là lúc anh tan ca, thì anh sẽ đưa bà về.
Biết được hoàn cảnh nhân vật, phóng viên đặt câu hỏi cho anh Jiang: “Có bao giờ anh nghĩ khi còn nhỏ, anh khóc suốt đêm khiến mẹ anh thức trắng, nhưng người mẹ vẫn kiên nhẫn dỗ dành anh, không bỏ rơi anh không?”.
Anh Jiang bất lực nói, anh biết hành động của mình là sai trái, nhưng dù sao đi nữa thì cũng không có ai chăm sóc mẹ mỗi khi anh đi làm.
Dù vậy khép lại cuộc phỏng vấn, hiện tại Jiang đã hứa rằng anh sẽ không để mẹ mình nằm ngoài vỉa hè vào ban đêm nữa.
Mạch Khuê - Theo Tinh Hoa