Cả một gia đình ở Trung Quốc đã bị tra tấn đến chết trong cuộc đàn áp đức tin đang diễn ra của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), để lại cậu bé trai 13 tuổi phải chịu cảnh mồ côi, bơ vơ giữa dòng đời, không cha, không mẹ, không ông bà.
Trước khi cậu bé được sinh ra, cha mẹ cậu đã bị ĐCSTQ bắt bớ và bức hại nhiều lần chỉ vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp), một môn tu luyện cổ truyền theo nguyên lý Chân - Thiện - Nhẫn, vốn bị ĐCSTQ đàn áp dã man kể từ tháng 7/1999.
Theo trang Falun Dafa Information Center, cách đây hơn 13 năm trước, cô Dương Tuyết (Yang Xue) cùng cậu con trai mới được 9 tháng tuổi và mẹ của mình đã bị bắt và đưa đến trung tâm giam giữ ở huyện Tuy Trung, tỉnh Liêu Ninh. Cũng tại đây, họ mới hay tin Phạm Đức Chấn, chồng của cô Dương, đã chết bởi sự tra tấn của cảnh sát.
Anh Phạm Đức Chấn (Fan Dezhen), nặng 68kg và có tình trạng sức khỏe tốt, đã bị cảnh sát giam giữ 55 ngày trước khi chết. Khi ấy, anh Phạm Đức Chấn chỉ mới 33 tuổi.
Khi gia đình của anh Phạm đến nhận xác của anh, họ đã bị sốc. Mặt mũi của anh méo xệch, mắt mở trừng trừng, chân tay bầm tím, hậu môn bị nong lớn; có một vết cắt dài khoảng 3cm trên bụng, và thân xác anh chỉ còn da bọc xương. Gia đình hỏi vì sao cơ thể anh bị bầm tím nghiêm trọng như vậy, nhưng lính canh chỉ đáp: "Người chết nào mà chẳng thế!".
Phạm Đức Chấn qua đời ở tuổi 33 sau khi chịu đựng cuộc bức hại của ĐCSTQ ở Trung Quốc. (Ảnh: được phép của Minghui.org)
Trong những năm sau đó, cha mẹ của cô Dương cũng lần lượt bị bức hại đến chết vì lý do tương tự. Đến tháng 11/2020, cô Dương cũng qua đời ở tuổi 41, sau nhiều năm chịu đựng sự hành hạ và đau khổ.
Cậu con trai thiếu niên của họ, giờ đây là một đứa trẻ mồ côi, và phải tự lo cho cuộc đời mình giữa một đất nước cộng sản đầy rẫy bất công và áp bức vô lý.
Bi kịch gia đình gây ra bởi của cuộc đàn áp của ĐCSTQ được mô tả chi tiết trong báo cáo này chỉ là một trong vô số trường hợp trẻ em bị rơi vào cảnh mồ côi, sau khi gia đình của các em bị bức hại đến chết, chỉ vì họ không chịu từ bỏ đức tin của mình.
Người cha bị bức hại vì đức tin
Cô Yang, từng theo học ngành mỹ thuật tại Đại học Yên Sơn, tỉnh Hà Bắc và làm việc với vai trò là một nhà thiết kế ở Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, trước khi trở về quê nhà ở Tuy Trung để làm giáo viên mỹ thuật.
Cô cùng chồng, như hàng triệu người Trung Quốc khác, tu luyện Pháp Luân Công. Tuy nhiên, sau khi cựu lãnh đạo ĐCSTQ là Giang Trạch Dân phát động chiến dịch đàn áp trên toàn quốc nhằm xóa sổ môn tu luyện ôn hòa Pháp Luân Công này vào tháng 7/1999, thì chỉ trong một đêm, vô số người tuân thủ luật pháp đã bị coi là “kẻ thù của nhà nước”, dẫn đến các cuộc bắt giữ hàng loạt trên khắp đất nước Trung Quốc.
Một nhóm lớn các học viên Pháp Luân Công tập bài công pháp thiền định của họ ở thành phố Thẩm Dương, Trung Quốc, trước khi cuộc bức hại môn tu luyện này bắt đầu. (Ảnh: được phép của Minghui.org)
Anh Phạm, chồng cô Dương, quyết định đứng lên để bảo vệ quyền cơ bản về đức tin và tự do tín ngưỡng của mình. Vì vậy, anh đã đến Bắc Kinh vào năm 2001 để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện hợp pháp của mình. Tuy nhiên, anh đã bị kết án 3 năm tù giam và bị giam giữ tại Trại lao động thành phố Hồ Lô Đảo, tỉnh Liêu Ninh.
Để ép anh từ bỏ đức tin, cai ngục đã sốc điện và đánh đập anh dã man. Những tra tấn của họ đã khiến khuôn mặt của anh bị biến dạng, cơ thể anh bị thương và sưng tấy.
Tháng 10/2002, anh Phạm đã tuyệt thực để phản đối cuộc bức hại. Các lính canh đã ra lệnh cho các tù nhân phạm tội hình sự bức thực anh, sau khi còng cổ tay và cùm cổ chân anh vào khung giường kim loại cả ngày. Trong một lần bị tra tấn, một ống truyền thức ăn đã ép vào phổi của anh, khiến anh suýt chết.
Tái hiện cảnh bức thực ép ăn bằng đường ống. (Ảnh: được phép của Minghui.org)
Khi sức khỏe của anh Phạm ngày càng xấu đi, các quan chức đã thả anh ra để trốn tránh trách nhiệm cho tình trạng sức khỏe của anh lúc bấy giờ.
Sau một thời gian, để thoát khỏi sự quấy rối liên tục của các quan chức ĐCSTQ, anh Phạm đã rời nhà và làm những công việc lặt vặt để kiếm sống. Tuy nhiên, anh vẫn không thể thoát khỏi sự theo dõi của cảnh sát.
Vào năm 2004, khi anh Phạm đến thăm nhà của một học viên Pháp Luân Công khác, một cảnh sát đã chờ sẵn bên trong để bắt anh. Anh Phạm đã bị bắt lần thứ hai và bị giam tại Trung tâm Giam giữ thành phố Hồ Lô Đảo.
Anh lại bị đánh đập và bức thực không thương tiếc. Một lần nữa, anh đã bức hại đến sắp chết rồi mới được thả ra để trốn tránh trách nhiệm.
Anh Phạm bị bắt giữ lần thứ ba vào vào ngày 17/9/2005, khi anh đang làm việc trên tầng hai của một trung tâm mua sắm đồ gia dụng tại thành phố Hồ Lô Đảo, một số cảnh sát mặc thường phục đã phục kích, bắt cóc anh lúc 2 giờ chiều. Trong lần bị giam giữ thứ ba này tại Trại lao động thành phố Hồ Lô Đảo, anh cũng bị tra tấn dã man trước khi được thả.
Lần bị bắt giữ anh cuối cùng là vào ngày 25/2/2008. Ban An ninh Nội địa huyện Tuy Trung đã bắt cả anh và vợ, cùng với 11 học viên Pháp Luân Công khác.
55 ngày ở trong trại giam, vào ngày 20/4, gia đình của anh Phạm được biết tin từ Vương Học Bình (Wang Xueping), người đứng đầu trại giam, rằng anh Phạm đã “đột ngột qua đời vì suy dinh dưỡng”.
Bà Y Quế Trân (Yi Guizhen) - mẹ vợ của anh Phạm, người từng phải đối mặt với sự giam giữ và ngược đãi tại trại lao động khét tiếng Mã Tam Gia vào năm 2001, đã ngất xỉu khi nghe tin này. Sau khi tỉnh lại, bà chất vấn ông Vương: “Tôi mới đến đây 6 ngày trước và nộp 200 nhân dân tệ cho các anh. Khi tôi hỏi anh tình hình của cậu ấy như thế nào, anh nói với tôi rằng cậu ấy được ăn hai bữa mỗi ngày và tinh thần tốt. Vì sao cậu ấy lại đột ngột qua đời như vậy được?”.
Tuy nhiên, một cảnh sát khác giận dữ nói với gia đình: "Ngay cả khi chúng tôi đánh anh ta đến chết, thì các người có thể làm gì nào?".
Sau đó, trong nhà xác, cha của anh Phạm đã yêu cầu quay phim những vết thương trên cơ thể của con trai, nhưng các lính canh từ chối và thông báo rằng việc hỏa táng sẽ diễn ra vào ngày hôm sau. Tại lò hỏa táng, các viên chức yêu cầu gia đình ký vào thỏa thuận đồng ý hỏa táng, trong đó có những chi tiết bịa đặt về cái chết của anh Phạm.
Gia đình từ chối tuân theo và nói: “Cậu ấy đã bị tra tấn đến chết, tại sao chúng tôi phải ký nó? Con chúng tôi chết ở chỗ của các người, các người phải có trách nhiệm!”. Nhưng, trưởng trại tạm giam cho rằng gia đình anh Phạm không có bằng chứng để cáo buộc họ.
Bà Y khăng khăng sẽ thuê luật sư để điều tra nguyên nhân cái chết của con rể. Tuy nhiên, những lính canh đã hỏa táng thi thể của anh Phạm ngay ngày hôm đó, mà không có sự đồng ý của gia đình.
Cả gia đình đều qua đời trong bức hại
Mẹ vợ của anh Phạm cũng đã không tránh khỏi cảnh bị bức hại, bắt bớ. Mặc dù tuổi đã cao, nhưng bà Y vẫn liên tục bị quấy rối. Tình trạng sức khỏe của bà trở nên tồi tệ hơn sau cái chết của anh Phạm vào năm 2008.
Năm 2011, bà Y một lần nữa bị bắt vì đức tin của mình. Bà qua đời ở tuổi 59, vào ngày 20/4/2013. Một năm sau, chồng của bà Y, ở tuổi 60, cũng qua đời.
Gia đình cô Dương đã cố gắng tìm kiếm công lý cho anh Phạm, nhưng các nhà chức trách từ chối và nói rằng: “sẽ không ai dám điều tra vụ việc”. Để ngăn vợ của anh Phạm gửi thêm các khiếu nại để giải quyết vụ việc, chính quyền Tuy Trung đã kết án cô Dương 4 năm tù. Vì cô Dương đang cho con bú, nên cô được phép hưởng án tù treo.
Đối mặt với việc bị quấy rối liên tục, cô Dương thường buộc phải trốn đi. Thật đáng thương, con trai nhỏ của cô phải lớn lên trong cảnh thiếu thốn tình cảm của cha. Cậu bé thường xem những người đàn ông tốt bụng, tử tế như cha của mình.
Thế nhưng, ngày 2/11/2020, cô Dương cũng đã qua đời ở tuổi 41, sau nhiều năm chịu đựng chấn thương.
Cậu con trai mới 13 tuổi của cô phải sớm chịu cảnh không cha mẹ, không ông bà, sống bơ vơ giữa dòng đời không nơi nương tựa.
Hoa Long
Theo The Epoch Times
Đăng theo NTDVN